Duy Lê 2014.09.02
Ai đã gây nên cuộc sống nầy
Khi xưa, lòng còn ngây thơ và hồn nhiên lắm. Nhưng cũng chính vì ngây thơ, vì hồn nhiên, mà đôi khi thành ấu trĩ. Những chuyện ngày xưa cảm thấy sao rất nặng nề, khiến lòng phiền muộn rất nhiều, thì giờ đây cảm thấy chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Tâm trạng giờ thường là thanh thản, cảm thấy vui với những gì mình có. Qua bao nhiêu năm trong cuộc đời này, dù không muốn, vẫn hiểu được rằng trên con đường đời dài đằng đẵng, khi còn trẻ thì người ta mải miết đi không muốn dừng lại, nhưng giờ đã đi được nửa đoạn đường, thì ta cứ thong thả ung dung, có cảnh đẹp thì dừng chân ngắm cảnh, có cây xanh bóng mát thì hãy ngồi xuống nghỉ ngơi. Để mai sau cho dù có luyến tiếc cảnh đẹp, có mong tìm lại một bóng mát ven đường, thì cũng phải hiểu rằng, đoạn đường ta đã đi qua không bao giờ quay lại.
Trong bộ phim "Lời đề nghị khiếm nhã" có câu mở đầu rất hay: "Khi bạn rất muốn một điều gì đó, bạn hãy buông nó ra. Nếu nó quay trở lại, nó sẽ là của bạn mãi mãi. Còn nếu không, nó chưa bao giờ là của bạn ngay từ phút ban đầu".
Câu nói này đường như đã khai tâm cho một kẻ nhiều tâm sự, đôi khi hay nghĩ ngợi vì những chuyện đã qua, để bây giờ mới hiểu ra một điều: những gì mình chưa có, chưa làm được, thì cũng cứ thanh thản đón nhận, bởi vì biết đâu nó đã chẳng bao giờ là của mình, vậy thì ray rứt làm chi. Nó tương tự như một câu châm ngôn của người Trung Quốc: "Cái gì là của bạn, nó sẽ là của bạn. Cái gì không phải của bạn, thì cho dù có cố gắng cũng không bao giờ có được".
Nhưng tất nhiên, cuộc sống thì không thể dừng lại. Chỉ luôn ghi nhớ trong lòng: "Hãy muốn làm điều gì đó, hãy cố hết sức mình đi, nếu không đạt được, thì cũng không có gì phải ân hận, vì điều đó không phải là của mình".